Sunday, December 26
19/01 Ngày Hoàng Sa - Trường Sa Là Của Việt Nam
Vào ngày 17/01/1974, toàn thể chiến sỹ hải quân VNCH trên chiến hạm Nhật Tảo HQ10 nhận được mệnh lệnh lên đường trực chỉ ra đảo Hoàng Sa để thi hành một sứ mệnh thiêng liêng được giao phó đó là bảo vệ tổ quốc Việt Nam. Mặc dù biết trước chuyến ra đi thi hành nhiệm vụ đặc biệt này có thể sẽ là chuyến đi cuối cùng của cuộc đời binh nghiệp của mình, nhưng toàn thể các chiến sỹ hải quân chiến hạm Nhật Tảo đã hạ quyết tâm dù phải hy sinh tánh mạng, họ thề cương quyết không khuất phục trước mọi xâm lăng của giặc ngoại xâm. Và, họ đã ra đi mãi mãi không trở về... Vâng, những người con thân yêu của tổ quốc trên chiến hạm Nhật Tảo đã âm thầm hy sinh nằm xuống cống hiến tuổi trẻ thanh xuân của mình cho quê hương Việt Nam vào ngày 19/01/1974. Chúng ta vô cùng đau đớn, tiếc thương cho sự mất mát to lớn này. Nhưng, trong sự mất mát đó đã làm chúng ta càng tự hào hơn về sự dũng cảm, tinh thần kiên cường bất khuất và lòng yêu nước vô bờ bến của những chiến sỹ hải quân VNCH anh hùng.
Đã gần 37 năm kể từ ngày những người lính hải quân VNCH trên chiến hạm Nhật Tảo HQ10 đã anh dũng nằm xuống một cách oanh liệt tại cuộc hải chiến Hoàng Sa để bảo vệ tổ quốc thân yêu Việt Nam, thế nhưng, cho đến nay, nhà cầm quyền cộng sản vẫn không hề đá động gì đến việc lập đài tưởng niệm hoặc lễ truy điệu cho sự hy sinh cao quí đó. Phải chăng đảng cộng sản đã phủ nhận mọi hy sinh bảo vệ tổ quốc của họ và cho rằng họ là những người lính không nằm dưới lá cờ của đảng nên không được công nhận? Công bằng mà nói, là người lính dù phục vụ dưới bất cứ một chế độ nào, nhiệm vụ của họ cũng chỉ là bảo vệ tổ quốc. Vì vậy, sự hy sinh của họ là sự hy sinh anh hùng và luôn được tổ quốc ghi công. Nhưng, tại sao đảng cộng sản lại làm ngơ trước những sự hy sinh vô cùng cao cả đó? Phải chăng chỉ có những sự hy sinh bảo vệ quyền lực của đảng thì mới chính thức được công nhận và vinh danh? Còn những hy sinh bảo vệ cho tổ quốc thì không đáng được quan tâm?
Đảng từng kêu gọi xóa bỏ hận thù và hoà giải dân tộc, nhưng trong chính thâm tâm của đảng thì điều đó không hề có! Đó chỉ là những lời ngụy biện, lừa bịp nhằm dụ dổ những kiều bào nhẹ dạ để trục lợi từ nơi họ. Nếu đảng đã có lòng hòa hợp hòa giải, thì tại sao đảng không dám công khai đứng ra vinh danh sự hy sinh anh hùng của những người lính vô danh này? Đảng đã mù lòa trong ngọn lữa chiến thắng hão huyền và luôn kiêu ngạo cho rằng mình là kẻ chiến thắng trước những cuộc xâm lược đẩm máu cưỡng chiếm miền Nam! Đảng có biết rằng đảng chính là tên đồ tể đã nướng hơn 3 triệu mạng sống của người dân vô tội vào cuộc chiến đầy tội ác lịch sử này không? Có bao nhiêu người dân miền Nam nhờ đảng "giải phóng" cho cuộc đời nô lệ của họ? Có bao nhiêu bà mẹ miền Bắc phải gạt lệ tiển những người con yêu dấu cho cuộc "Nam tiến" ra đi không trở về chỉ vì quá sợ hãi sự trả thù của đảng? Hãy làm một cuộc trưng cầu dân ý thì đảng sẽ rõ! Đảng luôn luôn tuyên truyền rằng đảng phục vụ cho dân! Điều này hoàn toàn không đúng! Mà phải nói rằng đảng phục vụ cho quyền lực tối thượng và lợi nhuận to lớn của đảng thì đúng hơn! Quả thật trong mắt đảng không có gì ngoài quyền lực chuyên chế độc đảng độc tôn.
Ngày nay, trước hiểm họa ngoại xâm, đảng luôn khiếp nhược và hèn hạ trước những mưu đồ lấn chiếm Việt Nam của bọn bá quyền Trung Cộng. Đảng đàn áp những phong trào yêu nước một cách tàn bạo nhằm mục đích tỏ lòng trung thành với bọn đàn anh Trung Cộng. Xin hỏi đảng, nếu ngay bây giờ bọn giặc phương Bắc xua quân xuống xâm chiếm nước Việt, thì đảng sẽ làm gì? Lòng dân thì không có đảng, vì vậy sẽ không có ai theo đảng. Đảng phải làm sao đây? Năn nĩ giặc phương Bắc đừng xua quân xuống hay quì xuống chân họ và thần phục như Lê Chiêu Thống đã từng làm? Đất nước sẽ loạn và quân ngoại xâm phương Bắc tha hồ dày xéo quê hương và đặt ách thống trị như chúng đã từng làm đối với người dân Tây Tạng.
Đã đến lúc chúng ta không thể đặt vận mệnh của tổ quốc vào trong tay đảng cộng sản Việt Nam bởi vì họ quá yếu hèn và tham lam vô độ. Nguy cơ mất nước và tiếng khóc oán than đã và đang vang dội khắp mọi miền đất nước. Chúng ta cần phải hành động, cần phải khơi dậy tinh thần bất khuất bảo vệ quê hương của dân tộc Việt Nam. Chúng ta cần phải đứng lên đòi lại những gì thuộc về chúng ta. Phải đấu tranh không ngừng để giành lại quyền làm chủ đất nước cho chính mình. Đảng cộng sản không phải là một thể chế đại diện cho đất nước bởi họ chưa hề được người dân Việt Nam chính thức công nhận qua lá phiếu của người dân.
Chúng ta hãy cùng nhau lấy ngày 19/01 là ngày Hoàng Sa - Trường Sa để tuyên dương sự hy sinh anh dũng của những chiến sỹ hải quân VNCH anh hùng và không ngừng kêu gọi mọi thành phần người dân trong nước cùng tham gia phong trào bảo vệ tổ quốc. Hãy tổ chức những cuộc biểu tình thật rầm rộ vào ngày 19/01/2011 tại những thành phố lớn để đả đảo bọn cộng sản Trung Quốc đã cướp đoạt Hoàng Sa và Trường Sa của chúng ta và phỉ nhổ vào ngay mặt cái đảng cộng sản Việt Nam bán nước yếu hèn. Cuối cùng thì chính nghĩa sẽ thắng hung tàn và những gì thuộc về người dân, sẽ mãi mãi thuộc về người dân.
"Dân tộc Việt Nam không hề hèn, chỉ có tập đoàn đảng cộng sản mới là những kẻ yếu hèn!"
Nông Đức Dân
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment